Bà nội
(Nén tâm thư kính viếng hương hồn bà yêu quý)
Cha bệnh nặng, hôn mê… Bà suốt đêm không ngủ. Hai tháng sau, cha hồi phục dần. Bà bảo: “Nhờ phúc đức ông bà”.
Mấy Tết qua… Mắt lòa, chân yếu, da nhăn thêm, nhưng bà vẫn nhắc tên con, cháu, chắt, chít, không sót ai. Mùng Một Tết, bà kêu cháu bế ra phòng khách, sum vầy cùng gia đình. Nhìn bà rạng rỡ, cả nhà vui. Tết xong, bà cảm nhẹ, hỏi hôm nay ngày mấy, đắp chăn nghỉ ngơi, rồi bất ngờ đi xa mãi. Cả nhà ngỡ ngàng trong suối nước mắt…
Nhìn cháu sụt sùi rắc hoa lên quan tài bà, cha nghẹn ngào: “Cả đời, bà chỉ muốn để lại phúc đức cho cả nhà!”.
Trần Vương Thuyên
(nguồn: Kiến thức ngày nay số 453)