Một thời áo trắng – thơ 8 chữ (Nguyễn Thị Anh Phy).

motthoiaotrang
*

MỘT THỜI ÁO TRẮNG

Bao kỷ niệm của một thời áo trắng
Chẳng phai nhòa dẫu cho tháng năm đưa
Trong em còn tròn vạnh tiếng dạ thưa
Và hơi thở phút giao mùa cỏ lá

Ngày anh đến hàng cây xanh thật lạ
Cánh phượng hồng thắm sắc cả làn môi
Tay trong tay chập chững giữa dòng đời
Hồn nhiên gởi nụ cười và ánh mắt

Bao kỷ niệm của một thời xa lắc
Rủ nhau về góp mặt phố phường xuân
Áo trắng ơi sao níu mãi chẳng gần
Câu giã biệt bâng khuâng hoài mây trắng

Xa anh rồi con đường xưa chợt vắng
Lá vàng rơi trên vạt nắng phai màu
Lối mịt mù sâu mắt ngóng chờ nhau
Lạc lõng gót biết về đâu ta hỡi

Bao kỷ niệm một đời giang tay với
Vẫn không sao níu nổi tháng năm dài
Lẻ bóng sầu em chẳng dám trách ai
Chỉ cúi mặt tìm bờ vai dấu lệ

16/12/2013
Nguyễn Thị Anh Phy
_______________________________________
*

 

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s