Cúi xuống thật gần – Trịnh Công Sơn
Thể hiện: Hoàng Bảo Tuấn – Boston
1.
Cúi [Em] xuống cho máu ngược [C} dòng, cho {D] nước sông cạn [G] nguồn
Cho cây [C} khô trên {B7] cành trút lá bơ [B7] vơ.
Cúi [Em] xuống cho bóng đổ [C} dài, cho {D] xót xa mặt [G] trời
Cho da [C} thơm trên {B7] người nay cũng phôi [Em] pha. [Em]
Cúi [G] xuống nghe đời nhấp [Am} nhô
Nghe {G] tim rạn [C} vỡ, nghe trong tuổi {Am] nhỏ khóc [Em] oà
Cúi [B7} xuống trên {G] bờ xót [C} xa
Trên {Em7] cơn lửa [Am} đỏ, trên khuôn {D] mặt đã im [G] lìm
Cúi [Bm] xuống nhìn sâu trong [D] mắt
Và nghe mưa [Bm] bão tan đi trong đại [Em] dương. [Em]
Cúi [Em] xuống cúi xuống thật [C} buồn, cho {D] nước sông cuồn [G] cuộn
Hai mươi [C} năm no {B7] tròn tuổi biết đau [B7] thương.
Cúi [Em] xuống cho tắt nụ [C} cười, cho {D] chút da thịt [G] người
Trong tan [C} hoang vẫn {B7] còn bóng mát che [Em] ngang. [Em]
2.
Cúi [Em] xuống cúi xuống thật [C} gần, cho {D] trái tim đập [G] dồn
Cho đam [C} mê thay {B7] vào đổ nát quê [B7] hương.
Cúi [Em] xuống cúi xuống thật [C} gần, cho {D] chiếc hôn ngọt [G] nồng
Cho trăm [C} năm ưu [B7] phiền phút chốc hư [Em] không. [Em]
Cúi [G] xuống cho tình dấy [Am} lên
Cho {G] da thịt [C} mềm, cho cơn mặn {Am] nồng ngất [Em] lịm
Cúi [B7} xuống cho {G] đời lãng [C} quên
Cho {Em7] mây trời [Am} chìm, cho đêm mở {D] hội âm [G] thầm
Cúi [Bm] xuống vùng non xanh [D] mát
Và cao tiếng [Bm] hát cho cơn ưu phiền [Em] tan. [Em]
Cúi [Em] xuống cúi xuống thật [C} gần, cho {D] tóc em bềnh [G] bồng
Cơn đau [C} anh vui {B7] lòng bóng mát trên [B7] cao.
Cúi [Em] xuống cho đến bạc [C} đầu, trên {D] phút giây nhiệm [G] mầu
Hai mươi [C} năm xin {B7] còn một sớm thương [Em] nhau. [Em]
*
*
Ghita đệm hát – Hoàng Bảo Tuấn
Boston