Một thứ Tôn Giáo Mới nào đây. Căn phòng đầy nghẹt những người và đông nhất là những bà già. Một diễn giả chỉ quấn một chiếc khăn trên đầu và mang một cái khố. Ông nói với giọng nghẹn ngào, về năng lực của Tinh Thần trên Thể Chất.
Mọi người nghe một cách say mê thích thú. Sau đó, diễn giả trở về chỗ ngồi ngay trước mặt tôi. Người ngồi bên cạnh ông quay sang thì thầm hỏi lớn: “Ông có thật tin tưởng những điều ông vừa nói không? Có thật thể xác không cảm xúc gì hết và mọi chuyện đều ở trong trí óc không?”
Tay lường gạt trả lời với một giọng tự tin đạo đức như sau: “Dĩ nhiên, tôi tin tưởng như thế!”
Người ngồi bên cạnh nói: “Được rồi, ông thay đổi chỗ cho tôi, không sao chứ? Tôi đang ngồi chỗ có ngọn gió lò.”
Tại sao tôi phải cố gắng thực hành điều tôi giảng dạy? Nếu tôi cố rao giảng điều tôi thực hành thì tôi sẽ bớt trở thành một kẻ lường gạt hơn.
_____________________________
Như tiếng chim ca – Anthony de Mello.