30/11. Linh đạo thánh giá – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Sáu Tuần XXXIV Thường Niên – Mt 4,18-22
Thánh An-rê, Tông đồ

Chúa Giê-su bảo các ông: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” Lập tức họ bỏ mọi sự mà đi theo Người. (Mt 4,20)

.
Suy niệm
: Qua lời giới thiệu qua Gio-an Tẩy Giả, Anrê đã “đến mà xem” nơi Chúa Giê-su ở và trở thành một trong hai môn đệ đầu tiên của Chúa. Đang là cột trụ kiếm sống của gia đình, An-rê đã không ngần ngại bỏ lại đàng sau tất cả mọi sự: gia đình, nghề nghiệp… để theo Chúa. An-rê đã sẵn sàng “vác thập giá mình mà theo Chúa” dù mãi sau này ông mới hiểu thập giá đó là gì: đó là làm chứng cho Chúa Ki-tô bằng cái chết trên thập tự giá giống như Thầy Chí Thánh, một cây thập tự hình chữ X, như truyền thống cho biết. Sự từ bỏ như vậy vẫn còn là lời mời gọi và là thách thức cho thời đại chúng ta, một sự từ bỏ mà ĐTC Bê-nê-đi-tô XVI gọi là “linh đạo thánh giá”, linh đạo chính yếu của Ki-tô Giáo – cho đi cả mạng sống để được Đức Ki-tô làm sản nghiệp cho đời mình. Nhờ linh đạo thập giá như thế, các nỗi đau thương của chúng ta đạt được ý nghĩa đích thực và mang lấy một giá trị cao quý. Tiếp tục đọc

Advertisement

29/11. Đừng sợ, hãy ngẩng cao đầu – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Năm Tuần XXXIV Thường Niên – Lc 21,20-28

“Khi những biến cố ấy bắt đầy xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.” (Lc 21,28)

.
Suy niệm
: Có lẽ không ai là không nghe ít là một lần lời Đức Phật dạy ‘Đời là bể khổ’, và quả thực cuộc sống vẫn đầy những khó khăn khổ não. Có những người mang nhãn quan ảm đạm bi quan đến độ tự tìm đến cái chết mong được giải thoát. Nhưng đối với nhiều người thì ‘cuộc đời vẫn đẹp sao’ vì bằng chứng là đại đa số người ta vẫn ham sống sợ chết. Lời Chúa trong những ngày cuối năm phụng vụ nhắc tới một nỗi sợ ám ảnh muôn thuở: sợ ngày tận thế. Những hình ảnh báo trước ngày cuối cùng này thường làm người ta hoảng sợ. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta đừng sợ, trái lại, hãy “đứng thẳng và ngẩng cao đầu”. Đây là lòng xác tín và phó thác dựa vào niềm hy vọng vào chiến thắng chung cuộc của Đức Ki-tô và ơn cứu độ vĩnh cửu dành cho những ai trung thành với Ngài. Lẽ nào chúng ta lại sợ hãi sao? Tiếp tục đọc

28/11. Làm chứng nhân cho Thầy – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Tư Tuần XXXIV Thường Niên – Lc 21,12-19

“Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy.” (Lc 21,13)

.
Suy niệm
: Nhân việc các môn đệ hỏi về thời điểm và điềm báo thành Giê-ru-sa-lem bị tàn phá (x. Lc 21,7), Chúa Giê-su cho biết trước khi sự việc ấy xảy ra, sẽ có một thời kỳ các ông phải làm chứng cho Ngài giữa những cơn bách hại (cc. 12-13.16-19). Chính Ngài là vị Tử đạo đầu tiên và tuyệt vời, đã hiến dâng mạng sống vì yêu Chúa Cha và nhân loại. Theo gương Thầy, các vị tử đạo cũng đã sống những giá trị Tin Mừng và làm chứng cho đức tin. Khi bị ép bỏ đạp, thánh Tô-ma Thiện, một chủng sinh, tuyên xưng rằng: “Đạo dạy tôi thờ Thiên Chúa là đạo thật, tôi sẵn sàng chịu chết chứ không bỏ.” Bị phơi nắng và bị kìm kẹp, nhưng vị anh hùng trẻ tuổi vẫn gan dạ; mỗi lần roi quất xuống, thầy lại cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin thêm sức cho con chịu đau khổ với Chúa!” Tiếp tục đọc

27/11. Hữu hình hữu hoại – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Ba Tuần XXXIV Thường Niên – Lc 21,5-11

“Những gì anh em chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào.” (Lc 21,6)

.
Suy niệm
: Tin Mừng hôm nay thuật lại Chúa Giê-su báo trước sự kiện Giê-ru-sa-lem sẽ bị tàn phá; đồng thời cũng tiên báo về ngày cánh chung, về tận cùng của vũ trụ này. Theo lẽ thường cái gì đã có thủy (điểm khởi đầu), thì cũng sẽ có chung (điểm cuối), “hữu hình hữu hoại”: cái gì xuất hiện hữu hình thì cũng có lúc hình thể đó bị hư hoại đi. Đó là một chân lý, một quy luật chứng nghiệm trong thực tế chứ không phải một cái nhìn bi quan. Nhận định ấy giúp ta tiếp cận thế giới vật chất này cách khôn ngoan, chừng mực hơn, không quá bám víu vào nó, vì mọi vật có ngày rồi sẽ tiêu tan, nay còn mai mất. Khi cảm nghiệm được sự bất tất, mau qua của vạn vật, ta mới thấy được cái giá trị của vĩnh cửu, là thực tại Thiên Chúa đã từng hé lộ cho ta khi Chúa Giê-su rao giảng Nước Thiên Chúa: “Trời đất sẽ qua đi nhưng lời Ta sẽ tồn tại mãi” (x. Mt 5,18). Tiếp tục đọc

26/11. Với cả tấm lòng – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Hai Tuần XXXIV Thường Niên – Lc 21,1-4

“Thầy bảo thật anh em, bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết.” (Lc 11,3)

.
Suy niệm
: Ai cũng công nhận “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” nhưng người ta lại thường “xem mặt mà bắt hình dong,” dựa vào hình thức bên ngoài để đánh giá phẩm chất bên trong: Tuyển nhân viên mấy ai chọn tiêu chuẩn “xấu người đẹp nết” thay vì “ưu tiên có ngoại hình”? Lắm khi người ta đánh giá sản phẩm chỉ dựa vào mẫu mã kiểu dáng bao bì bắt mắt. Người ta cũng dễ có xu hướng thẩm định giá trị của một người dựa vào của cải, địa vị, bằng cấp, v.v. Chúa Giêsu thì khác; Ngài thẩm định giá trị hành vi từ đáy lòng con người. Ngài cho biết: Dù chỉ bỏ hai đồng tiền vào thùng dâng cúng, bà goá nghèo đã bỏ nhiều hơn ai hết vì đó là tất cả gia tài của bà! Bà đã dâng tất cả những gì bà có và dâng với cả tấm lòng. Tiếp tục đọc

25/11. Sự thật từ Vua Kitô – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Chúa Nhật Tuần XXXIV Thường Niên B – Ga 18,33b-37
CHÚA KI-TÔ, VUA VŨ TRỤ

Phi-la-tô hỏi: “Vậy ông là vua sao?” Đức Giê-su đáp: “Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về sự thật thì nghe tiếng tôi.” (Ga 18,37)

.
Suy niệm
: Đức Giê-su khẳng định: mục đích Ngài đến thế gian là để làm chứng cho sự thật. Sự thật nào? – Sự thật là Ngài, vốn là Thiên Chúa, nhưng chấp nhận nhập thể làm người, sống kiếp người như bao người (ngoại trừ tội lỗi), chết dưới bàn tay con người, nhưng rồi sẽ sống lại. Sự thật ấy minh chứng rằng thế gian chuộng bóng tối hơn ánh sáng (Ga 3,16); dù vậy, Đức Giê-su vẫn một mực gắn bó với thế gian, bởi Ngài đến tìm kiếm và cứu chữa những gì đã hư mất (Lc 19,10). Sự thật ấy không nhằm tố cáo thế gian bội nghĩa, cho bằng minh chứng Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi dám trao ban chính Con Một của mình (Ga 3,16). Tình yêu ấy là THẬT. Vấn đề con người có nhìn nhận sự thật ấy để được thuộc về sự thật hay không? Tiếp tục đọc

24/11. Lưu danh muôn thuở – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Bảy Tuần XXXIII Thường Niên – Ga 17,11b-19
Các Thánh Tử Đạo Việt Nam

“Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.” (Ga 15,13)

.
Suy niệm
: Chim có tổ, người có tông. Chúng ta ai cũng có họ và có tên. Xúc phạm đến dòng họ của ai, là xúc phạm đến chính người đó. Làm vẻ vang dòng họ gia tộc, vừa là bổn phận vừa là mơ ước của mỗi người. Các thánh tử đạo Việt Nam không hổ danh, trái lại còn làm vinh danh “dòng họ” Ki-tô hữu của mình: “Thà tôi bị lưu đày và phải chết vì Chúa, chứ tôi không chối đạo” (Thánh An-rê Kim Thông). Các Ngài đã anh dũng hy sinh mạng sống để tuyên xưng niềm tin đó, “lấy tình yêu đáp lại tình yêu” (Chân phước An-rê Phú Yên), và để lưu danh muôn thuở một dòng họ, dòng họ những người công giáo, giữa nhân loại và thế giới hôm nay. Anh hùng thay, vinh quang thay. Tiếp tục đọc

23/11. Say mê Lời Chúa – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Sáu Tuần XXXIII Thường Niên – Lc 19,45-48
Thánh Clê-men-tê I, Giáo hoàng, Tử đạo

Hằng ngày Người giảng dạy trong Đền Thờ… toàn dân say mê nghe Người. (Lc 19,47-48)

.
Suy niệm
: Hitler được kể tên trong số những nhà hùng biện hàng đầu của nhân loại, lời nói của ông có một uy lực huyền bí có sức thu hút quần chúng tin theo đường lối của ông; thế nhưng ông đã dùng năng lực đó để xô đẩy cả thế giới vào một cuộc chiến tranh huỷ diệt tàn khốc chưa từng thấy trong lịch sử loài người. Thật trái ngược hẳn với Đức Giê-su: Ngài giảng dạy như một Đấng có uy quyền, nhưng Ngài không rao giảng sự thù hận giết chóc; sứ điệp của Ngài là tình thương. Lời Ngài tiễu trừ ma quỉ, tha thứ tội lỗi, khơi dậy hy vọng cho người thất vọng. Lời Ngài làm cho “người mù được thấy, kẻ què được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết trỗi dậy, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng” (Lc 7,22). Lời Ngài thật đơn sơ, gần gũi với cuộc sống nhưng cũng thật sâu sắc, đánh động tâm hồn, thúc bách người ta hoán cải. Vì thế “toàn dân say mê nghe Lời Người.” Tiếp tục đọc

22/11. Khóc với người khóc – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Năm Tuần XXXIII Thường Niên – Lc 19,41-44
Thánh Xê-xi-li-a, Trinh nữ, Tử đạo

“Khi đến gần Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, Đức Giê-su khóc thương.” (Lc 19,41)

.
Suy niệm
: Đức Giê-su đã khóc vì đau buồn trước viễn cảnh thành Giê-ru-sa-lem sẽ bị tàn phá bình địa, “không còn hòn đá nào trên hòn đá nào.” Đền thờ là nơi Ngài thường đến hành hương hàng năm, nơi đầy ắp kỷ niệm thời thơ ấu, nhà của Cha Ngài, nơi linh thiêng của cả dân tộc. Vậy mà Đền thờ ấy sẽ phải bị tàn phá: Quả thật, năm 70, nhân cuộc nổi dậy của người Do Thái, tướng Ti-tô đã tàn phá bình địa thánh đô, và cho cày một luống dài giữa Đền thờ, để cho thấy từ nay nơi đây đã trở thành hoang phế. Cùng với Đền thờ là biết bao người dân, trong đó có cả những trẻ thơ vô tội, bị tàn sát dưới lưỡi gươm của lính Rô-ma. Thế mà giờ đây, Chúa Giê-su đến đem bình an cho dân thành; Ngài là Thiên Chúa đến viếng thăm dân Ngài. Vậy mà, tiếc thay, dân thành đã dửng dưng, không đón nhận! Tiếp tục đọc

21/11. Tương giao mới – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Tư Tuần XXXIII Thường Niên – Mt 12,46-50
Đức Mẹ dâng mình

“Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?… Phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi… người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.” (Mt 12,48.50)

.
Suy niệm
: Chúa Giê-su đưa ra câu hỏi, một câu hỏi tưởng như đã có câu đáp rõ ràng: “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?” Thế nhưng, qua câu trả lời khác thường, Ngài mạc khải mối tương giao hết sức thâm sâu giữa Thiên Chúa và con người, vượt hẳn khỏi mối quan hệ gia đình ruột thịt tự nhiên. Quả thật, xưa nay chưa có ai mơ tưởng một mối tương giao quá đặc biệt như vậy. Thử tưởng tượng chỉ cần nghe và đem ra thực hành lời của một người khác, thì tức khắc trở thành anh chị em, cha mẹ của người này, không cần đến mối liên hệ họ hàng theo huyết thống thường quen. Vậy mà trong số những người biết “thi hành ý của Chúa Cha” không ai bằng Đức Ma-ri-a. Vì vậy, Mẹ xứng đáng làm Mẹ Chúa Trời và Mẹ mỗi người. Với địa vị cao quý ấy, Mẹ trở thành gương mẫu, cũng như là đấng chuyển cầu cho những tâm hồn muốn trở thành bạn nghĩa thiết của Chúa. Tiếp tục đọc

20/11. Tìm và cứu – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên – Lc 19,1-10

“Con Người đến để tìm và cứu những gì đã hư mất.” (Lc 19,10)

.
Suy niệm
: Có vẻ như không phải Chúa Giê-su có ý “tìm” Da-kêu cho bằng ông này tìm mọi cách để thấy Chúa. Ông là một người thấp bé lại bị coi là tội lỗi do ông là người “đứng đầu những người thu thuế.” Ông là người bị coi là “hư mất” trong xã hội Do Thái. Cách ông tìm đến với Chúa cho thấy quả thật ông là người bị loại trừ: Ông bươn bả “chạy tới phía trước, trèo lên một cây sung” để chờ Đức Giê-su đi qua. Thế nhưng không phải là chuyện tình cờ ngẫu nhiên mà Chúa Giê-su nói Ngài đến để “tìm và cứu” Da-kêu. Đi giữa đám đông hỗn độn, nhưng rõ ràng Ngài có ý tìm kiếm và tìm kiếm đích danh một người, một người bị loại trừ. Đi ngang qua cây sung, Ngài nhìn lên, Ngài đã thấy và gọi ông: “Da-kêu xuống mau đi, vì hôm nay Ta đến trọ nhà ông.” Lời kêu gọi ấy đã cứu không chỉ một người hư mất mà cả gia đình ông Da-kêu:“Hôm nay ơn cứu độ đến cho nhà này.” Tiếp tục đọc

19/11. Nhìn trong đức tin – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Hai Tuần XXXIII Thường Niên – Lc 18,35-43

Đức Giê-su nói: “Anh nhìn thấy đi! lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” (Lc 18,42)

.
Suy niệm
: Đây đó trên đường, người ta gặp những người mù với một cây gậy chuyên dụng như một giác quan kỳ lạ giúp họ đi đến nơi họ muốn. Thật đáng thán phục! Có thể nói, cây gậy trợ lực giúp họ dò con đường họ thấy bằng trí nhớ. Cũng vậy, dù không thấy được bằng giác quan, con mắt đức tin giúp Ki-tô hữu nhận biết Thiên Chúa đang hiện diện giữa cuộc đời. Trong khi dưới con mắt của đám đông, Chúa Giê-su chỉ là một người làng Na-da-rét, thì người mù thành Giê-ri-cô nhận ra Ngài chính là Con Vua Đa-vít, là Đấng Mê-si-a. Bằng “con mắt đức tin”, anh đã thấy điều mà người khác không thấy: thấy Ngài có quyền năng tái tạo những gì đã hư mất; thấy Ngài là Đấng chia sẻ được nỗi thống khổ anh đang chịu, là chỗ dựa cho anh trong lúc mọi người bỏ rơi. Giữa đám đông anh có thể bị lẻ loi vì đức tin của anh nhưng anh không cô độc, bởi Đấng cứu chữa anh từ nay đồng hành với anh trên mọi nẻo đường, còn anh quyết theo đường Ngài, dù là đường lên Giê-ru-sa-lem để chịu thương khó. Tiếp tục đọc

18/11. Sống và chết vì đại nghĩa – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Chúa Nhật Tuần XXXIII Thường Niên – Lc 9,23-26
Kính trọng thể các Thánh Tử Đạo Việt Nam

Đức Giê-su nói với mọi người rằng : “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai liều mất mạng sống mình vì Tôi thì sẽ cứu được mạng sống ấy.” (Lc 9,24)

.
Suy niệm
: Hình ảnh chàng trai trẻ trong “Chinh phụ ngâm” thật hào hùng:

“Chí làm trai dặm nghìn da ngựa
Gieo Thái sơn nhẹ tựa hồng mao”

Thân nam nhi dám vì đại nghĩa là bảo vệ quê hương giống nòi, coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, sẵn sàng xông pha trận mạc nơi biên thuỳ, chết lấy da ngựa bọc thây, thế mới là người có chí khí, đáng mặt anh hùng hào kiệt. Thế thì các vị tử đạo, những người vì cái nghĩa lớn hơn, đó là làm chứng cho Đức Ki-tô, mà dám liều mạng sống mình, những người đó chẳng những đáng được tôn vinh mà còn được tưởng thưởng bội hậu: họ sẽ cứu được mạng sống mình và được sống hạnh phúc đời đời ở bên Thiên Chúa. Tiếp tục đọc

17/11. Kiên tâm nguyện cầu – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ bảy Tuần XXXII Thường Niên – Lc 18,1-8
Thánh Ê-li-sa-bét Hung-ga-ri

“ …chẳng lẽ Thiên Chúa lại không bênh vực những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người, dù Người có trì hoãn?” (Lc 18,7)

.
Suy niệm: Viên quan toà trong dụ ngôn có thể là một viên chức ăn lương của Hê-rô-đê hoặc Phi-la-tô, vốn khét tiếng là “bất chính,” dám tự nhận mình “chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì.” Ngược lại, người đàn bà kia đã goá bụa lại nghèo túng, bị người ta thưa kiện mà không có gì để tự bênh vực, bảo vệ. Thế nhưng bà có một vũ khí mà viên quan toà ấy cũng phải sợ: đó là sự kiên trì dai dẳng đến mức lì lợm khiến ông ta phải đáp ứng để khỏi bị quấy rầy. Bằng biện pháp tương phản, Chúa Giê-su đã chứng minh một cách hết sức thuyết phục về hiệu quả của việc kiên tâm cầu nguyện: Nếu một người xấu xa như thế còn chịu thua lời van xin thì Thiên Chúa quyền năng và nhân hậu vô cùng còn ban cho ta dồi dào hơn điều ta cầu xin biết chừng nào? Tiếp tục đọc

16/11. Ngày của con người – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Sáu Tuần XXXII Thường Niên – Lc 17,26-37
Thánh Ma-ga-ri-ta Xcốt-len, Trinh nữ

“Cũng như thời ông Nô-ê, sự việc đã xảy ra cách nào, thì trong những ngày của Con Người, sự việc cũng sẽ xảy ra như vậy.” (Lc 17,26)


Suy niệm: Cơn bão số 9 mang tên Ketsana hồi cuối tháng 9 năm 2009 được dự báo sẽ theo hướng tây bắc đổ bộ vào Quảng Trị, bỗng bất ngờ chuyển hướng tây nam ập vào Quảng Ngãi khiến nhiều ghe tàu trở tay không kịp. Giống như thế, ngày cánh chung cũng được báo trước và chắc chắn sẽ đến, thế nhưng tính bất ngờ vẫn còn nguyên. Vì thế, Chúa Giê-su nhắc nhở chúng ta luôn tỉnh thức, sẵn sàng. Cưới vợ, lấy chồng, làm ăn, trồng trọt, xây cất, v.v… không phải là điều xấu. Thế nhưng mải mê lo toan những điều đó mà quên đi mục đích tối hậu là “tìm kiếm Nước Thiên Chúa” thì lời cảnh báo thời ông Nô-ê vẫn còn hiện thực trong thời của chúng ta thôi. Tiếp tục đọc

15/11. Triều đại Thiên Chúa đến rồi – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Năm Tuần XXXII Thường Niên – Lc 17,20-25
Thánh An-be-tô Cả, Giám mục, Tiến sĩ HT

“Vì này Triều đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.” (Lc 17,21)

.
Suy niệm
: Có thể nói, loan báo “Triều Đại Thiên Chúa” là chính sứ mạng của Chúa Giê-su khi Ngài nhập thế. Ngay từ những lời đầu tiên khi bắt đầu sứ vụ công khai, Chúa Giê-su đã rao giảng: “Triều đại Thiên Chúa đã đến gần” (Mc 1,15). Ngài quả quyết thời đại hồng ân mà ngôn sứ I-sa-i-a tiên báo nay đã thành hiện thực: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe” (Lc 4,21). Thế mà tiếc thay, người ta lại mải mê đi tìm một thứ “triều đại” khác, “ở chỗ này, ở chỗ kia” “như một điều có thể quan sát được”. Hôm nay, Chúa Giê-su nói trắng ra: “Triều đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.” Ngài chính là “Đấng đang ở giữa các ông mà các ông không biết” (Ga 1,26). Chỉ khi nhìn lên thập giá người ta mới có thể nhận ra Triều Đại của Thiên Chúa đã đến nơi chính con người Đức Giê-su, như người trộm sám hối đã tuyên xưng: “Ông Giê-su ơi! Khi nào vào Nước của Ngài, xin nhớ đến tôi” (Lc 23,42). Tiếp tục đọc

14/11. Tuyên tín bằng lời tạ ơn – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Tư Tuần XXXII Thường Niên – Lc 17,11-19

“Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” (Lc 17,19)

.
Suy niệm
: Cả mười người phong cùi đều tin nơi quyền năng của Chúa Giê-su, và cả mười người đều được chữa lành. Nhưng “chín người kia” thì “hết rên quên thầy”, lòng tin của họ với động lực vụ lợi cũng dừng lại khi họ đạt mục đích là khỏi bệnh. Chúa Giê-su không vì lòng dạ ích kỷ và tầm nhìn “mặt đất” của họ mà không chữa lành họ. Tuy nhiên, Ngài muốn nhắc nhở rằng chỉ những ai có lòng biết ơn Thiên Chúa như người Sa-ma-ri kia mới đón nhận được “sự chữa lành sâu xa nhất và ơn cứu rỗi đích thực của linh hồn” mà thôi. Như thế, tâm tình ngợi khen và cảm tạ Thiên Chúa chính là lời tuyên xưng đức tin đích thực nhất: nhìn nhận sự hiện diện và quyền năng của Chúa qua những hồng ân Người ban cho mình. Tiếp tục đọc

13/11. Hữu dụng và vô dụng – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Ba Tuần XXXII Thường Niên – Lc 17,6-10

“Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.” (Lc 17,10)

.
Suy niệm
: Người đầy tớ của ông chủ trong câu chuyện cũng hữu dụng đấy chứ. Vì hữu dụng, ông chủ mới nuôi đầy tớ trong nhà. Quả thật, hàng ngày người ấy làm việc đủ thứ việc nào là đồng áng, nào là chăn chiên; lại còn phục vụ bàn ăn cho chủ. Nhưng người đầy tớ của Chúa thì vừa vô dụng vừa hữu dụng. Vô dụng bởi vì Chúa là Đấng hoàn hảo vô cùng. Chúng ta có làm công kia việc nọ gọi là làm cho Chúa thì cũng không vì thế mà Chúa được hoàn hảo hơn. Nhưng hữu dụng ở chỗ Ngài muốn chúng ta công tác vào công trình cứu độ của Chúa ngõ hầu “làm vinh danh Chúa và mưu ích cho các linh hồn,” trong đó mưu ích cho chính chúng ta nữa. Tiếp tục đọc

12/11. Tâm nhân hậu – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Hai Tuần XXXII Thường Niên – Lc 17,1-6
Thánh Giô-sa-phát, Giám mục, Tử đạo

“Nếu một ngày bảy lần nó trở lại nói với anh: ‘Tôi hối hận’ thì anh cũng phải tha cho nó.” (Lc 17,4)

 .
Suy niệm: “Quá tam ba bận” đã là quá nhiều để có thể thông cảm cho người lầm lỡ. Ấy vậy mà Chúa Giê-su dạy ta tha thứ không chỉ có thế. Thử tưởng tượng, một người làm việc một ngày tám tiếng mà phạm lỗi đến bảy lần, mà cứ mỗi lần như thế ta lại phải tha thứ!!! Hành động tha thứ chỉ phát xuất được từ chính tâm nhân hậuTâm nhân hậu không chỉ là yêu thương thế nào cũng được, mà là yêu bằng một trái tim thật lớn, đến độ không sự xúc phạm nào có thể làm quị ngã; và là yêu bằng một tình yêu sung mãn đến độ tha thứ luôn mãi mà không bao giờ mệt mỏi, không bao giờ bị nghèo đi. Tâm nhân hậu như thế chỉ có nơi Đức Giê-su. Nhưng ta có thể xin Ngài cho ta được điều đó. Tiếp tục đọc

11/11. Quà tặng chất lượng cao – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Chúa Nhật Tuần XXXII Thường Niên B – Mc 12,38-44

Đức Giê-su nói: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết.” (Mc 12,43)

Suy niệm: Cha McCarthy có kể câu chuyện Mẹ thánh Tê-rê-xa lần kia được một người ăn xin tặng 30 xu là tất cả số tiền anh xin được trong ngày. Mẹ nói rằng với 30 xu, có lẽ mẹ chẳng mua được gì, nhưng nó trở nên quý giá gấp ngàn lần vì đã được làm với lòng yêu thương. Thiên Chúa không nhìn nơi tầm cỡ vĩ đại của công việc, mà là nhìn vào tình yêu thương qua đó công việc được hoàn thành. Cũng như người ăn xin trên đây, bà goá trong bài Tin Mừng hôm nay không đóng góp nhiều lắm xét về số lượng, nhưng xét theo chất lượng, thì nhiều hơn ai hết. Vì sao vậy? Vì những món quà vật chất được định giá bằng tiền, nhưng những món quà của trái tim được định giá bằng tình mến, bằng lòng hy sinh, bằng tâm tình vui lòng chịu mất mát, miễn sao nói được tâm tình của mình. Và bà goá này có được tất cả những tâm tình quý giá ấy. Tiếp tục đọc