28/02. Muối mặn đời – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Năm Tuần VII Thường Niên – Mc 9,41-50

“Muối là cái gì tốt. Nhưng muối mà hết mặn, thì anh em sẽ lấy gì ướp cho mặn lại?”(Mc 9,50a)

*
Suy niệm
: Thầy Giê-su dạy ta phải dứt khoát cắt đứt những nguyên cớ gây sa ngã bằng những kiểu nói mạnh mẽ: “chặt tay, chặt chân, móc mắt…” cùng với hai hình ảnh biểu trưng là lửa và muối (c. 49). Lửa tiêu biểu cho sự thanh luyện, thử thách: lửa thử vàng; còn muối vừa có vai trò bảo quản thức ăn, vừa tăng thêm hương vị cho đồ ăn thức uống, tượng trưng cho việc từ bỏ bản thân, dấn thân tích cực đem lại thiện ích cho đời. Qua những hình ảnh ấy, Ngài dạy các môn đệ chấp nhận hy sinh để vượt qua thử thách. Tiếp tục đọc

27/02. Không ở phe ta! – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Tư Tuần VII Thường Niên – Mc 9,38-40

“Chúng con thấy có người lấy danh Thầy mà trừ quỷ, chúng con cố ngăn cản, vì người ấy không theo chúng ta.” (Mc 9,36)

*
Suy niệm
: Thần học mục vụ ngày nay có đề cập đến hai hạn từ: “bao hàm” và “loại trừ.” Các môn đệ ngăn cản người ngoài nhóm lấy danh Chúa trừ quỷ thuộc hạng “loại trừ”; còn cung cách của Chúa Giê-su là “bao hàm,” bao dung chấp nhận người ngoài nhóm lấy danh mình trừ quỷ, bởi vì nhân danh mình là một cách nào đó đã có liên hệ với mình: “Ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta.” Người mang tâm thức “loại trừ” thường mặc cảm tự ti, luôn sợ bất lợi cho mình hoặc phe nhóm mình. Vì thế, tốt nhất là ngăn cản, không muốn cho ai hành động. Còn người có khuynh hướng “bao hàm” sẵn sàng đón nhận những khác biệt, nhất là những khác biệt có thể mang lại ích lợi chung. Điều này càng đúng cho thời đại hôm nay, vì thế giới ngày càng đa cực, đa diện hơn trong cách ứng xử, tiếp cận chân lý. Tiếp tục đọc

26/02. Dành cho ai muốn làm “Lớn” – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Ba Tuần VII Thường Niên – Mc 9,30-37

“Ai muốn làm người đứng đầu, thì phải làm người rốt hết và làm người phục vụ mọi người.” (Mc 9,35)

*
Suy niệm
: Một điều thật trớ trêu: đang khi Thầy loan báo cuộc khổ nạn thì trò lại tranh giành địa vị cao thấp. Cách cư xử của Đức Giê-su thật tế nhị: Ngài không xen vào cuộc tranh luận, mà Ngài đợi về đến nhà mới hỏi. Ngài cũng chẳng nặng lời với các ông. Cách giáo dục của Đức Giê-su cũng thật khéo léo: Ngài không dập tắt tham vọng của các môn đệ. Ngài thanh lọc và hướng nó lên cao hơn. Thay cho tham vọng thống trị, Ngài hướng các ông đến lòng khát khao phục vụ. Thay cho tham vọng vun quén mọi sự cho bản thân, Ngài hướng các ông đến ước muốn xả thân cho người khác. Trong Nước của Đức Giê-su, người lớn nhất là người phục vụ hết mình. Tiếp tục đọc

25/02. Gốc rễ vấn đề – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Hai Tuần VII Thường Niên – Mc 9,14-29

Khi Đức Giê-su vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?” Người đáp: “Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.” (Mc 9,28-29)

*
Suy niệm
: Một tác giả khuyết danh đã viết câu chuyện thú vị có tên “Đại hội Sa-tan”{C}{C}[1] để nói về phương cách cám dỗ. Mục tiêu Đại hội này nhắm tới là đưa ra kế sách cám dỗ con người thời nay. Phương án tối ưu được Đại hội nhất trí thông qua là “Phải tìm cách cướp đi thời giờ của đám đồ đệ Giê-su. Làm như thế, chúng nó sẽ không còn thời gian để mà thể nghiệm Giê-su trong cuộc sống tụi nó nữa.” Điều mà đại ca Sa-tan muốn các tiểu quỷ phải làm: Dụ dỗ chúng nó tiêu tiền… để rồi phải bận rộn với các kế hoạch kiếm tiền; đổ đầy tâm trí tụi nó những tin tức tiêu cực hầu gây kích động; và dùng những thứ văn hóa đồi trụy để đẩy chúng đến chỗ ăn chơi bạt mạng… Theo nhận định của Đại ca Sa-tan: “Nếu như chúng nó và Giê-su một khi đã thiết lập quan hệ thì khả năng chống chế của chúng ta kể như đi đong. Đến lúc đó, chúng ta sẽ sập tiệm!” Tiếp tục đọc

24/02. Con đang nghe Chúa dạy – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Chúa Nhật Tuần VII Thường Niên – Lc 6,27-38

“Thầy nói với anh em là những người đang nghe Thầy đây: hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em, hãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống anh em.” (Lc 6,27-28)

*
Suy niệm
: Thật tình, chúng ta đã quá “thuộc lòng” và biết rõ cách lý thuyết các câu chữ này! Tuy nhiên, lúc này đây Đức Giê-su đang trực tiếp dạy bạn và tôi không phải cách thuộc lòng và lý thuyết đâu! Những “kẻ thù” Ngài muốn nói ở đây, đã được chỉ định rõ ràng, đó là: kẻ ghét ta, nguyền rủa ta, vu khống ta, đánh đập ta, chiếm đoạt ta… Tất cả những con người khó thương này đâu phải là những ý tưởng suông hay những hồn ma, nhưng là những con người bằng xương bằng thịt bạn ạ! Tiếp tục đọc

23/02. Gặp Chúa để được biến đổi – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Bảy Tuần VI Thường Niên – Mc 9,2-13
Thánh Pô-ly-cáp, Giám mục, Tử đạo

“Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông.” (Mc 9,2)

*
Suy niệm
: Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an theo mình lên núi, rồi Người biến đổi hình dạng. Tại sao phải lên núi mà không phải một nơi nào khác? – Vì theo quan niệm của người Do Thái, núi cao là nơi Thiên Chúa ngự. Chúa Giê-su lên núi để gặp gỡ Chúa Cha, và “đàm đạo với ông Mô-sê và ông Ê-li-a” về cuộc Khổ nạn Ngài sắp bước vào, thể theo ý muốn của Cha. Qua thái độ vâng phục hy sinh rất đẹp lòng Chúa Cha (Mt 17,5), Chúa Giê-su được hiển dung sáng láng và Chúa Cha long trọng xác quyết: “Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người.” Chính vì thế, dù rất say mê cảnh tượng diệu kỳ này, các môn đệ cũng phải theo Thầy xuống núi hướng đến một ngọn núi khác: Núi Sọ, để thực thi ý Chúa Cha. Tiếp tục đọc

22/02. “Với con, Ta là ai?” – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Sáu Tuần VI Thường Niên – Mt 16,13-19
Lập Tông tòa Thánh Phêrô

“Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” (Mt 16,15)

*
Suy niệm
“Cơ bản, sứ điệp của Chúa chúng ta là chính Ngài. Ngài đến không chỉ để rao giảng Tin Mừng; Ngài chính là Tin Mừng. Ngài đến không chỉ để ban bánh; Ngài nói: “Ta là Bánh.” Ngài đến không chỉ để chiếu tỏa ánh sáng; Ngài phán: “Ta là Ánh Sáng.” Ngài đến không chỉ để chỉ cho ta cửa; Ngài dạy: “Ta là Cửa.” Ngài đến không chỉ để chỉ định một người chăn chiên; Ngài nói: “Ta là Đấng chăn chiên.” Ngài đến không chỉ để chỉ cho ta con đường; Ngài phán: “Ta là Con Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống  (J. Baxter). Sở dĩ Đức Giê-su có thể đáp ứng mọi nhu cầu thiết yếu nhất về tinh thần cho đời người vì Ngài là Thiên Chúa làm người. Ngài không phải là một ngôn sứ lẫy lừng thời xa xưa tầm cỡ Ê-li-a hay Giê-rê-mi-a hay ngôn sứ thời đại cỡ Gio-an Tẩy giả như cái nhìn của dân chúng, Ngài là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống đến để cứu độ con người. Tiếp tục đọc

21/02. Đồng sàng dị mộng – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Năm Tuần VI Thường Niên – Mc 8,27-33
Thánh Phê-rô Đa-mi-a-nô, Giám mục, Tiến sĩ HT

“Tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”(Mc 8,33)

*
Suy niệm
: Thân phận con người gắn liền với các đau khổ như sinh, bệnh, lão, tử. Trong hành trình làm người, không thể không có đau khổ. Thế nhưng, với Phê-rô, Đấng Ki-tô, Vị Cứu Thế của nhân loại, mà cũng phải chịu đau khổ nhiều, bị giới lãnh đạo Do thái loại bỏ, thậm chí bị giết chết, lại là điều không bao giờ có thể chấp nhận được. Ông muốn Thầy mình đi con đường khác, con đường vinh quang theo kiểu thế gian. Ông thương Thầy, nhưng theo cách riêng của ông, chứ không phải theo cách Chúa Cha muốn Thầy thực hiện. Không lạ gì Thầy gọi ông là Xa-tankẻ cám dỗ. Chúa nhắc cho ông: Vị trí của ông là đi đằng sau Thầy như một môn đệ, chứ không phải là người cản lối Thầy. Tiếp tục đọc

20/02. Hành trình mở mắt Đức tin – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Tư Tuần VI Thường Niên – Mc 8,22-26
Thánh Phan-xi-cô Mác-tô và Gia-xin-ta Mác-tô

Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi: “Anh có thấy gì không?” (Mc 8,23)

*
Suy niệm
: Để chữa lành anh mù hôm nay, Chúa Giê-su đã làm một loạt các hành động: “cầm tay”, “đưa đi”, “nhổ nước miếng”, “đặt tay” và “hỏi”, thế mà hiệu quả là anh ta chỉ thấy lờ mờ. Tại sao Chúa Giê-su phải vất vả như vậy? Ở các lần chữa bệnh khác, Chúa chỉ cần nói một lời là đem lại hiệu quả tức thì: kẻ què đi được, kẻ chết sống lại (x. Mc 1,11; Lc 7,14; Ga 11,43…). Phải chăng vì ca bệnh hôm nay quá khó khiến Ngài phải đặt tay trên mắt anh một lần nữa? Hẳn là không. Nhưng hành động như thế, Chúa muốn cho các môn đệ thấy hành trình mở mắt đức tin của họ cũng diễn ra như vậy. Họ đã theo Chúa bao năm nhưng con mắt đức tin của họ vẫn mù tối. Trước khi chữa lành cho anh mù, Chúa đã nặng lời trách các ông:“Lòng anh em ngu muội thế sao? Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư?”(Mc 8,17-18). Quả thế, các ông chỉ thực sự thấy và biết Chúa cách tỏ tường khi Ngài từ cõi chết sống lại.

Mời Bạn: “Con có thấy gì không?” Ngày hôm nay Chúa vẫn hỏi mỗi người chúng ta như thế. Có thể con mắt thể lý của chúng ta thấy rõ ràng nhưng chưa chắc con mắt đức tin đang thật sự sáng tỏ. Vậy, muốn được Chúa mở con mắt đức tin, bạn hãy để Ngài chạm đến, cầm lấy và dẫn bạn đi trên con đường của Ngài.

Sống Lời Chúa: Bạn hãy đi thăm hỏi những người già yếu, bệnh tật trong khu xóm của mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin mở mắt đức tin cho con, để con nhìn thấy Chúa hiện diện trong mỗi người anh em, trong mỗi biến cố và trong mỗi giây phút của đời con. Amen.

Nguồn: 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày

19/02. Ký ức Đức tin – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Ba Tuần VI Thường Niên – Mc 8,14-21

“Khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu bánh?” Các ông nói: “Thưa, được bảy.” Chúa Giê-su bảo các ông: “Anh em chưa hiểu ư?” (Mc 8,20-21)

*
Suy niệm
: Lãng quên những việc Chúa làm là nguyên nhân mất đức tin, bởi vì ký ức đức tin là muối của cuộc sống Ki-tô hữu, nếu không có nó, chúng ta không thể tiến bước. ĐTC Phan-xi-cô đã quả quyết như thế. Để nuôi dưỡng đức tin cho dân Do Thái trong hành trình về Đất Hứa, Mô-sê luôn kêu gọi dân này nhớ lại những việc Thiên Chúa đã làm cho họ (Đnl 7,18;32,7). Chúa Giê-su nhắc lại cho các môn đệ nhớ lại những phép lạ Ngài làm để họ tin vào Ngài. Chúa còn hứa ban Thánh Thần để làm cho các ông nhớ lại những lời Ngài dạy mà làm theo (Ga 14,26). Đánh mất ký ức đức tin là đánh mất căn tính Ki-tô hữu. Vì thế, nhớ lại những việc Chúa làm, các lời Chúa dạy và những lần gặp gỡ thân thiết với Chúa là một phần thiết yếu của cuộc sống Ki-tô hữu. Tiếp tục đọc

18/02. “Men” nào cho ta “Say”? – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Hai Tuần VI Thường Niên – Mc 8,14-21

“Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê.” (Mc 8,15)

*
Suy niệm
: Từ thời Ai Cập cổ đại, người ta đã dùng men để làm bánh mì, làm rượu. Mãi đến năm 1857 nhà khoa học Louis Pasteur mới khám phá ra rằng men thực ra là một thứ vi sinh vật thuộc loài nấm, âm thầm mọc rễ đâm chồi bên trong các chất hữu cơ và biến chất chúng. Có những loài men hữu ích loài người biết được và sử dụng, nhưng cũng có hàng ngàn thứ men có hại như men chua, men thối làm hư hỏng thức ăn, thậm chí gây nhiễm độc chết người. Chúa Giê-su cho biết về mặt thiêng liêng cũng có nhiều thứ “men.” Có thứ “men Nước Trời” mà người môn đệ Ki-tô đem thấm nhập vào trong thúng bột thế giới và âm thầm làm nó dậy men. Cũng có thứ men mà Chúa cảnh giác các môn đệ phải coi chừng, loại bỏ: men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê. Tiếp tục đọc

17/02. Nghèo là mối phúc – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Chúa Nhật Tuần VI Thường Niên – Lc 6,17.20-26

Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì nước Thiên Chúa là của anh em.” (Lc 6,20)

*
Suy niệm
: Con người trần thế tìm mọi cách để dành cho bằng được giàu sang, quyền thế, cho dù phải gây thù chuốc hận, cho dù phải gây ra những cuộc chiến tương tàn khốc hại… Đang khi đó, Chúa Giê-su lại coi nghèo là một mối phúc. Chắc chắn, Ngài chống lại thứ nghèo làm tổn thương nhân phẩm. Ngài muốn con người được sự giàu có vĩnh cửu: được cả Nước Trời làm gia nghiệp, chứ không phải thứ giàu có chỉ đem lại niềm hạnh phúc chóng vánh, tạm thời ở đời này. Để đạt được thứ giàu sang bền vững ấy phải biết làm cho mình nghèo đi những thứ của cải tạm bợ và giả trá. Nghèo có phúc là: – nắm giữ chức quyền nhưng không tham quyền cố vị trái lại phục vụ trong khiêm tốn; – làm ra của cải vật chất nhưng không bị lệ thuộc vào chúng, trái lại biết “hằng ngày dùng đủ” và cảm thông chia sẻ với nhau trong tình anh em. Nghèo như thế, chiến tranh, hận thù mới biến mất, và thế giới này chỉ còn có tình mến chan hoà. Nghèo như thế mới là mối phúc. Tiếp tục đọc

16/02. Giữ trọn lời thề khi bẻ bánh – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Bảy Tuần V Thường Niên – Mc 8,1-10

Người cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. (Mc 8,6)

*
Suy niệm
: Nhà văn Quyên Di khi suy niệm về việc Chúa Giê-su “bẻ bánh” đã kể lại sự tích“Đồng Tiền Vạn Lịch” trong ca dao. Ngày xưa, các đôi nam nữ lấy đồng tiền kẽm bẻ làm đôi, mỗi người giữ một nửa, thề rằng khi nào hai người nên duyên vợ chồng chung sống với nhau, như hai mảnh đồng tiền ráp lại thành một đồng tiền trọn vẹn lúc đó họ mới trọn vẹn hạnh phúc. Từ chuyện “bẻ tiền” đến chuyện “bẻ bánh”: Chúa Giê-su không chỉ bẻ đôi tấm bánh, làm phép lạ cho dân chúng ăn no nê; Ngài còn bẻ tấm bánh trong bữa Tiệc Ly để biến nó thành Mình Ngài, để con người ăn và được sống và sống dồi dào. Trong tấm bánh được bẻ ra đó, Ngài trao thân gửi phận cho chúng ta để giữ trọn lời thề “ở với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế.” Tiếp tục đọc

15/02. “Ép-pha-ta”: Hãy mở ra! – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Sáu Tuần V Thường Niên – Mc 7,31-37

“Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả.” (Mc 7,37)

*
Suy niệm
: Trong truyện ngắn Máu Cá (tức máu lạnh), nhà văn Nguyễn Minh Châu (1930-89) kể chuyện một bà mẹ trẻ mất con ở ga Hàng Cỏ, kêu la thảm thiết, nhưng chẳng ai đoái hoài. Nhà văn xin một công an trực rao trên loa, người này cũng chẳng nói chẳng rằng. Cả ngàn người trên ga Hàng Cỏ như điếc, như câm trước nỗi khổ của người mẹ quẫn trí vì mất con! Bài Tin Mừng cho thấy Đức Giê-su không dửng dưng trước đau khổ của con người; Ngài đã chữa lành cho người câm điếc. Lời tán dương của đám đông gợi nhớ lại lời kết luận của sách Sáng Thế về công trình sáng tạo (1,31). Đức Giê-su đến để phục hồi sự tốt đẹp của công cuộc sáng tạo: một thế giới trong đó mọi người tin nhận và sống tư thế con thảo của Cha trên trời, nhìn vào mặt người khác và nhận ra họ là anh em, chị em của mình. Tiếp tục đọc

14/02. Những vụn bánh nhỏ – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Năm Tuần V Thường Niên – Mc 7,24-30
Thánh Xy-ri-lô, Đan sĩ và Mê-tô-đi-ô, Giám mục

Một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Chúa Giê-su, liền vào sấp mình dưới chân Người. Bà là người Hy lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri-a. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà. (Mc 7,25-26)

*
Suy niệm
: Có vẻ như Chúa Giê-su mắc chứng kỳ thị chủng tộc nặng: người Do thái được coi là “con cái trong nhà”, được hưởng nguyên miếng bánh to; còn người phụ nữ gốc Phê-ni-xi này là người Hy lạp thì bị coi như “con chó con”, chỉ trông chờ những vụn bánh nhỏ từ bàn ăn rơi xuống. Nhưng thực ra chính cái gút khúc mắc đến cực điểm ấy lại được giải kết thật “có hậu”: người đàn bà “ngoại giáo” này được toại nguyện nhờ niềm tin mãnh liệt của bà. Ở nhiều nơi hành hương như Trà Kiệu, La Vang… chẳng hạn, anh chị em lương dân lại chứng kiến những phép lạ, được hưởng những ơn lành chẳng kém gì người công giáo. Phải chăng đó là “những vụn bánh nhỏ” giúp kiểm nghiệm những niềm tin lớn đang hiện hữu nơi tâm hồn biết bao anh em lương dân? Tiếp tục đọc

13/02. Điều làm cho ô uế – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Tư Tuần V Thường Niên – Mc 7,14-23

Chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế.” (Mc 7,15)

*
Suy niệm
: Môi trường thiên nhiên ngày nay đang bị ô nhiễm trầm trọng chẳng phải tự nó làm cho nó ô uế. Chính từ tâm địa xấu xa của con người dẫn đến những hành động làm cho môi trường bị ô uế và làm hại ngược lại con người sống trong đó. Thức ăn tự nó chẳng phải là thứ gì ô uế và không làm cho ô uế tâm hồn người ăn nó. Tâm hồn người ta bị ô uế là do lòng dạ xấu xa của họ. Từ tấm lòng xấu mới xuất ra những thứ xấu xa. “Lòng đầy thì mới nói ra.”Đức Giê-su liệt kê một loạt tội lỗi làm cho con người ra ô uế và chúng phát xuất từ lòng xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tị, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. Tội lỗi bắt nguồn từ trong ý muốn, trong lòng. Nếu có hành động biểu lộ ra bên ngoài thì đó chỉ là biểu hiện của cái lòng đã phạm tội. Tiếp tục đọc

12/02. Thờ phượng Chúa theo cách Chúa muốn – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Ba Tuân V Thường Niên – Mc 7,1-13

“Dân này tôn kính ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta. Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân.”(Mc 7,6-7)

*
Suy niệm
: Trong một vở kịch của G. Marcel có tình huống: một người vợ dự định tặng cho chồng món quà sinh nhật là một đôi giày thật đẹp. Chẳng may anh chồng bị tai nạn phải cưa mất đôi chân. Chị vợ vẫn nhất quyết giữ ý định cũ của mình bất chấp giờ đây chồng mình không còn chân để đi giày nữa. Đôi giày thay vì là một món quà đem lại niềm vui hạnh phúc thì lại trở thành một sự xúc phạm nặng nề. Cách giữ luật theo kiểu người Pha-ri-sêu cũng thế. Thay vì thờ phượng Chúa bằng cuộc sống “công bình, nhân ái và thành tín” như Ngài mong muốn (Mt 23,23) thì họ chỉ dành cho Ngài những lời lẽ ngoài môi miệng và tuân giữ“những giới luật phàm nhân.” Như thế không phải là xúc phạm nặng nề đến Chúa hay sao? Tiếp tục đọc

11/02. Tình yêu là Phương dược – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Hai Tuần V Thường Niên – Mc 6,53-56
Đức Mẹ Lộ Đức

“Người ta cũng đặt kẻ đau ốm ở ngoài chợ và xin Chúa Giê-su cho họ được chạm đến tua áo choàng của Người; và bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi.” (Mc 6,56)

*
Suy niệm
: Ngày Quốc Tế Bệnh Nhân được thánh giáo hoàng Gio-an Phao-lô II thiết lập liên kết với ngày lễ kính Đức Mẹ tại Lộ Đức, nơi khách hành hương tuôn đến xin chữa bệnh và chứng kiến những phép lạ chữa lành. Chính ngài cũng chứng nhân về những ơn lạ Thiên Chúa ban cho trong những đau đớn thương tích của ngài. Kinh nghiệm được chữa lành như thế cũng là kinh nghiệm về tình yêu của Thiên Chúa, bởi mọi sự chữa lành đều xuất phát từ lòng thương xót của Thiên Chúa. Nói cách khác, lòng thương xót là phương dược Thiên Chúa chữa lành mọi cơn đau đớn bệnh tật của con người. Bất cứ ai chạm đến Chúa đều được khỏi. Niềm tin vững mạnh đó càng thôi thúc bệnh nhân mọi thời nài xin Mẹ khẩn cầu Chúa thương chữa lành những ai đang đau đớn thể xác, tinh thần và linh hồn, những người đang đối mặt với bệnh tật. Tình yêu của Chúa chữa lành bệnh nhân, tình yêu của Mẹ khẩn nài cho bệnh nhân.

Mời Bạn: Thiên Chúa đặt bạn giữa các bệnh nhân như những sứ giả tình yêu của Thiên Chúa. Nhiều người lầm tưởng tình yêu là tình dục, là tiền bạc hay quà tặng. Tình yêu các bệnh nhân và nhân loại cần đến là tình yêu chân thật. Họ cần nghe tình yêu, cần thấy tình yêu, cần tình yêu chạm đến trái tim. Họ cần loại tình yêu như “món nợ” nhau mà thánh Phao-lô nói đến (Rm 13,8).

Sống Lời Chúa: Đi thăm hay chăm sóc một bệnh nhân như đang thăm và chăm sóc Chúa vậy.

Cầu nguyện: Xin Chúa cho mọi bệnh nhân gặp được niềm vui nơi Chúa.

Nguồn: 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày

10/02. Tin vào sức mạnh Lời Chúa – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Chúa Nhật Tuần V Thường Niên – Lc 5,1-11

“Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” (Lc 5,11)

*
Suy niệm
: Phê-rô Ngư Phủ đánh bắt cá giỏi hơn Giê-su Thợ Mộc, đó là điều chắc chắn. Thế nhưng, với Phê-rô còn có một điều chắn chắn hơn: sức mạnh kỳ diệu của Lời Đức Giê-su, Lời đã chữa cho mẹ vợ ông khỏi cơn sốt (Lc 4,39). Vì tin vào sức mạnh của Lời ấy, ông gạt bỏ đi kinh nghiệm nghề nghiệp lâu năm của mình, cũng như vượt thắng sự mệt nhọc sau một đêm trắng tay. Mẻ cá dư dật minh chứng cho niềm tin đúng đắn của ông, đồng thời khai mở cho ông một cái nhìn mới. Từ nay Đức Giê-su không chỉ là một vị thầy (5,5), nhưng còn là Chúa của ông (5,8). Ông không còn là người chuyên đánh bắt cá nuôi sống bản thân và gia đình, nhưng là người thu phục người khác về cho Chúa. Niềm tin vào Lời Chúa đã đổi hẳn đời ông. Tiếp tục đọc

09/02. Nhịp nghỉ của sứ vụ Tông đồ – 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày.

Thứ Bảy Tuần IV Thường Niên – Mc 6,30-34

Người bảo các ông: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” (Mc 6,31)

*
Suy niệm
: Sau khi được sai đi đến “các làng mạc loan báo Tin Mừng” (Lc 9,6), các tông đồ trở về bên Chúa Giê-su và kể lại “mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy”. Trên bước đường sứ vụ, có những thành công cũng có những thất bại. Đã thế, các ông còn phải đối diện với đám đông tuốn đến khiến “các ông cũng chẳng có thời giờ ăn uống nữa”. Thế nên Chúa muốn các ông đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi tĩnh tâm nhìn lại chính mình. Dù vậy, tấm mục tử không ngơi nghỉ của Đức Ki-tô như truyền lửa cho các tông đồ: Đứng trước nhu cầu cấp bách của dân chúng, Thầy Giê-su lại chạnh lòng thương, quên sự mệt nhọc của mình, và “Người dạy dỗ họ nhiều điều”.

Mời Bạn: “Chính anh em hãy cho họ ăn đi!” Chúa mời gọi bạn cộng tác vào công trình cứu độ của Ngài. Nhưng Ngài cũng nhắc bạn “ra nơi thanh vắng để nghỉ ngơi một chút.” Đó là hai nhịp đập của trái tim tông đồ, mà muốn giữ cho quân bình, bạn cần được tiếp thêm năng lượng là tấm lòng thương xót của Đức Ki-tô. Bạn có mải mê hoạt động đến nỗi kiệt quệ vì thiếu mất lòng thương xót đó không? Bạn nhớ rằng năng lượng tông đồ được hồi phục sau những hoạt động mệt mỏi là nhờ những giờ phút bạn “lánh riêng ra nơi thanh vắng” để nghỉngơi với Chúa.

Sống Lời Chúa: Cho dù có bận rộn công việc đến đâu, bạn vẫn luôn dành thời gian để cầu nguyện mỗi ngày.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, tình yêu Chúa thôi thúc con đến với người khác dù con mệt mỏi và bận rộn. Xin cho con sẵn sàng lên đường chia sẻ tình thương và những ân ban của Chúa cho họ. Amen.

Nguồn: 5 Phút Lời Chúa mỗi ngày