tiếng hát: Tuấn Ngọc
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Có khi nắng khuya chưa lên mà một loài hoa chợt tím
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Gót chân đôi khi đã mềm gọi buồn cho mình nhớ tên
Tiếp tục đọc
tiếng hát: Tuấn Ngọc
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Có khi nắng khuya chưa lên mà một loài hoa chợt tím
Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em
Gót chân đôi khi đã mềm gọi buồn cho mình nhớ tên
Tiếp tục đọc
tiếng hát: Hồng Hạnh
1.
Mưa, mùa mưa Sài Gòn mưa
Mưa sáng, trưa, mưa chiều và mưa đêm
Mưa đêm từng giọt bước ai trên đường
Mưa mai từng sợi tóc mây mây hồng
Cơn mưa mùa hạ nồng nàn
Em đi tà áo phiêu bồng trời cao
Em sang từ nắng thuở nào
Hôm nay xin tặng mưa đầu mùa mưa
Tiếp tục đọc
Bởi vì mùa thu tôi ở lại
Hà Nội mùa thu Hà Nội thu
Hà Nội mùa thu tràn nỗi nhớ
Không bởi vì em hay vì em
Đêm chong đèn ngồi nhớ lại
Từng câu chuyện ngày xưa
Mẹ về đứng dưới mưa
Che đàn con nằm ngủ
Canh từng bước chân thù
Mẹ ngồi dưới cơn mưa
1.
Sống có bao năm vui vui buồn buồn người người ngợm ngợm
Sống chết mong manh như thân cỏ hèn mọc đầy núi non
Cuộc đời cho tôi cho tôi tiếng nói đôi khi vui tươi
Cuộc đời cho tôi cho tôi tiếng nói đôi khi ngậm ngùi
Tiếp tục đọc
Về đây đứng ngồi đường xa quá ngại
để lòng theo chút nắng bên ngoài
Mùa xuân quá vội mười năm tắm gội
giật mình ôi chiếc lá thu phai
Tiếp tục đọc
Em đến cùng mùa xuân – Trịnh Công Sơn
Em đi cùng mùa xuân đến trong đôi tay cuộc đời
Tim em rạng rỡ mặt trời chân đến trường bước vội
Cùng mùa xuân em xanh ngát tay ôm quanh tương lai
Cùng mùa xuân em tràn đầy đời hồng những sớm mai
Lời ru đêm – Trịnh Công Sơn
1. Đêm mẹ ngồi cầu kinh
Tường trắng im lìm
Đêm con nằm không ngủ
Nghe mỏi mòn thêm
Ngày tháng ưu phiền
Tóc mẹ trắng như bông
Đêm chờ bom rung từng liếp cửa
Người về bỗng nhớ – Trịnh Công Sơn
Mùa xuân yêu em đồi núi thênh thang
Hồ nước long lanh ngàn cánh vàng
Ngày ta yêu em màu lá thanh xuân
Chờ đến thu sang rồi hãy tàn
Đàn chim bên sông chiều chiều rung cánh
Người ngồi trên bến nhớ mênh mông
Ru em từng ngón xuân nồng – Trịnh Công Sơn
Ru mãi ngàn năm giòng tóc em buồn
Bàn tay em năm ngón ru trên ngàn năm
Trên mùa lá xanh ngón tay em gầy
Nên mãi ru thêm ngàn năm
Thành phố mùa xuân – Trịnh Công Sơn
Sài Gòn mùa xuân còn thoáng lá vàng bay
Có mùa thu nào đang ở lại
Mặt đường bình yên nằm ngoan như con suối
Kết hoa vàng cho lộng lẫy đời
Đi về đâu hỡi em khi trong lòng không chút nắng
Giấc mơ đời xa vắng bước chân không chờ ai đón
Một đời em mãi lang thang
Lòng lạnh băng giữa đau thương
Tiếp tục đọc
Bỏ mặc căn nhà bỏ mặc tôi
Bỏ mặc nơi đây bỏ mặc người
Bỏ trăm năm sau ngàn năm nữa
Bỏ mặc tôi là… tôi là ai ?
Tiếp tục đọc
Có chút bồi hồi trong phút chia ly
Có những mặt người không yêu là vì
Có những cuộc đời hết sức ngây ngô
Đi trong tình dài có người đã tới
Tiếp tục đọc
Nốt nhạc
Tinh yeu tim thay – tcs
Mây và tóc em bay trong chiều gió lộng
Trời làm cơn mưa xanh dưới những hàng me
Em và lá tung tăng như loài chim đến
Và đã hót giữa phố nhà
Tiếp tục đọc
Nốt nhạc
Uot mi – tcs
Nốt nhạc
Van nho cuoc doi – tcs
Nốt nhạc
Van co em ben doi – tcs