Phải chi mang Huế theo cùng – Nguyên Phương * Thơ diễn ngâm

Hồng Vân & Bảo Cường diễn ngâm

Phải chi đem Huế qua đây
Ðể tôi lên núi kéo mây cho gần
Ðể chiều không mỏi mòn trông
Chiều lên đỉnh Ngự những lần hẹn em

Tiếp tục đọc

Advertisement

Đôi mắt người Sơn Tây – Quang Dũng * Thơ diễn ngâm

Hồng Vân diễn ngâm

Em ở thành Sơn chạy giặc về
Tôi từ chinh chiến cũng ra đi
Cách biệt bao ngày quê Bất Bạt
Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì

Vừng trán em vương trời quê hương
Mắt em dìu dịu buồn Tây Phương
Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm
Em đã bao ngày em nhớ thương ?

Tiếp tục đọc

Cô hàng xóm – Nguyễn Bính * Thơ diễn ngâm

Hồng Vân diễn ngâm

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn.
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có dậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng…
Có con bướm trắng thường sang bên này.

Tiếp tục đọc

Đi chơi Chùa Hương – Nguyễn Nhược Pháp * Thơ diễn ngâm

Hồng Vân diễn ngâm

Hôm nay đi Chùa Hương,
Hoa cỏ mờ hơi sương.
Cùng thầy me em dậy,
Em vấn đầu soi gương.

Khăn nhỏ, đuôi gà cao,
Em đeo giải yếm đào;
Quần lĩnh, áo the mới,
Tay cầm nón quai thao

Tiếp tục đọc

Tương Tư – Nguyễn Bính * Thơ diễn ngâm

Hồng Vân diễn ngâm

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
Một người chín nhớ mười mong một người,
Gió mưa là bệnh của trời,
Tương Tư là bệnh của tôi yêu nàng,

Hai thôn chung lại một làng,
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này,
Ngày qua ngày lại qua ngày,
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng,

Tiếp tục đọc

Màu tím hoa sim – Hữu Loan * Thơ diễn ngâm

Hồng Vân diễn ngâm

Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh

Tôi người Vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới

Tiếp tục đọc

Chân quê – Nguyễn Bính * Thơ diễn ngâm

Hồng Vân diễn ngâm

Hôm qua em đi tỉnh về
Đợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!

Nào đâu cái yếm lụa sồi?
Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?
Nào đâu cái áo tứ thân?
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?

Tiếp tục đọc

Hai sắc hoa ti gôn – T.T.Kh

Hồng Vân diễn ngâm

Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương

Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng

Tiếp tục đọc

Nhà tôi – Yên Thao

Bảo Cường diễn ngâm

Tôi đứng bên này sông
Bên kia vùng địch đóng
Làng tôi đấy xám đen màu tiết đọng
Tre cau buồn tóc rũ ước mơ sương
Màu trắng vôi lờm lợp mấy khung tường
Nếp đình xưa người hỡi đau gì không ?

Tiếp tục đọc

Nhớ rừng – Thế Lữ

Bảo Cường diễn ngâm

Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt,
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.
Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,
Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm,
Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm,
Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi.
Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi,
Với cặp báo chuồng bên vô tư lự.

Tiếp tục đọc

Tương tư chiều – Xuân Diệu

Bảo Cường diễn ngâm

Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm;
Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.
Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;
Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.

Tiếp tục đọc

Tương Tư – Nguyên Sa

Hồng Vân diễn ngâm

Tôi đã gặp em từ bao giờ
Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
Kể từ gió thổi trong vừng tóc
Hay lúc thu về cánh nhạn kia?

Có phải em mang trên áo bay
Hai phần gió thổi một phần mây
Hay là em gói mây trong áo
Rồi thở cho làn áo trắng bay?

Tiếp tục đọc