Con hãy lên đường – thơ 8 chữ (Nguyên Thoại)


*

CON HÃY LÊN ĐƯỜNG

Người ta mang đến trao Ngài một người con gái
Tuổi xanh đã sớm đắm mình trong chốn bùn nhơ
Tội khiên như đã xóa mờ những ngày thơ dại
Xót xa cuộc đời đâu là hoa trái …

Ngài như chẳng nói chẳng nhìn, Ngài quỳ xuống đất
Nỗi đau nhân thế kéo ghì giằng xé tâm can
Tình yêu rơi xuống cõi trần sao nhiều khuyết tật
Trái xanh dập vỡ chua chát địa đàng …

Ơi mênh mông là trời, bao la là đất
Yêu thương là người sao đành quên mất
Trái tim con người, bây giờ quá chật
Đã không chứa nổi một cánh hoa rơi
Đã không còn nữa một chút nụ cười
Chia sớt cho người anh em lạc lối

Hỡi quanh đây ai người thấy mình không lỗi
Quăng đá đi nào lên án anh em
Riêng ta xuống đời làm Thân Cứu Rỗi
Chỉ biết thứ tha … chỉ biết quên mình

Này con
Con hãy ra về … đừng phạm tội nữa
Niềm tin thắp sáng tâm hồn sẽ dẫn con đi
Lời kinh như những hạt mầm cho con điểm tựa
Bình an cho con, con hãy lên đường !!!

Nguyên Thoại
Tiếp tục đọc

Thầy ơi! con hiểu – thơ 7 chữ (Nguyên Thoại)


Thầy ơi! con hiểu…

“Tiếng gà gáy” đánh thức màn đêm
Phê-rô quỳ… niềm tin nào đến
“Tiếng gà gáy” đánh thức nỗi niềm
Phê-rô quỳ… tội tình phủ vây

“Phê-rô ơi! Chính đêm nay
Phê-rô ơi! Ngay chính đêm nay
Con sẽ ba lần chối Thầy
Nhưng con ơi! Chính đêm nay
Nhưng con ơi! Ngay chính đêm nay
Con sẽ hiểu được Lời Ta”

Tiếp tục đọc

Trời đất trao Ngài – Nguyên Thoại.

 

 

 

 

 

 

 

TRỜI ĐẤT TRAO NGÀI

Có phải Ngài đó không ?
Nằm giữa trời sương gió
Có phải Ngài đây không ?
Nằm với đất với cỏ

Như lời xưa đoan hứa
Con Thiên Chúa xuống đời
Mang Vinh Danh cho Trời
Trời trao Ngài thập giá

Có phải Ngài đó không ?
Chẳng có cha có mẹ
Có phải Ngài đây không ?
Chẳng có bạn có bè

Giữa phố chật người đông
Xuống đời làm em bé
Mang Bình An cho Đất
Đất tặng Ngài gai chông

Năm xưa Ngài xuống đời
Cùng mùa đông buốt giá
Trú mình trong hang đá
Nhờ chiên bò ủ hơi

Hôm nay Ngài xuống đời
Trong lòng thôn xóm nhỏ
Ánh đèn màu xanh đỏ
Chưa đủ ấm mùa đông

Chả ai bế ai bồng
Một hài nhi bé bỏng
Chả ai bế ai bồng
Một hài nhi rét cóng

Lời kinh chưa đủ ấm
Xua giá rét cuộc đời
Lời kinh chưa đủ ấm
Nên Ngài vẫn chơi vơi

Có phải Ngài đó không ?
Ôi Thiên Chúa Làm Người
Có phải Ngài đây không
Lạy Chúa ! Lạy Chúa tôi !

Nguyên Thoại
Tiếp tục đọc

Cho Chúa được cười – thơ 4 chữ (Nguyên Thoại).


*
(Bài thơ được nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Tiến chắp cánh)

CHO CHÚA ĐƯỢC CƯỜI

Con làm Mục đồng
Con chờ Chúa đến
Chúa chưa đến kịp
Con cứ ngủ ngoan

Con làm Thiên thần
Ở gần bên Chúa
Con ca con múa
Chúa đùa Chúa vui

Ba mẹ lớn rồi
Tội lắm con ơi
Lăn lóc giữa đời
Chỉ nghe Chúa khóc

Đêm nay trời đất
Đón Chúa làm người
Con ơi hãy giúp
Cho Chúa được cười

24/12/1996
Nguyên Thoại
Tiếp tục đọc

Chung một lời kinh – thơ 6 chữ (Nguyên Thoại).


*
CHUNG MỘT LỜI KINH

Nơi đây – con gặp niềm tin
Nơi đây – con gặp Mẹ Hiền
Nơi đây – đời con yên ổn
Nơi đây – đời con hồn nhiên

La Vang – Mẹ Hiền che chở
Con qua những ngày gian khó
Yêu thương từng đàn con nhỏ
Mẹ về – an ủi đỡ nâng

La Vang – Mẹ Chúa Thiên Đàng
Gặp con – Trần gian hẹn mọn
Gặp con – Trần gian khốn đốn
Gặp con – Trần gian bơ vơ

Nơi đây – Những ngày xa xưa
Tình thương nhân thế vô bờ
Mẹ về bên đàn con dại
Dắt dìu qua bến điêu linh

Mẹ ơi – Đoàn con muôn hướng
Về đây chung một lời kinh
Tạ ơn Mẹ Hiền dẫn lối
Cho con biết nẻo an bình

Nguyên Thoại
Tiếp tục đọc