Lá đổ muôn chiều – Viên Mãn.

.
LÁ ĐỔ MUÔN CHIỀU

Tìm đâu thuở lá đổ muôn chiều
Kỷ niệm sao còn chỉ bấy nhiêu
Ghế đá nồng nàn thơm mộng gửi
Cung đàn nhẹ nhõm ngọt lời chiêu
Chưa lần tái ngộ ghì đôi gót
Đã phút phiêu du lạc cánh diều
Đợi suốt bao năm ròng rã tựa
Bên thềm ánh nguyệt mỏi mòn xiêu

23/07/2018
Viên Mãn

Ven sông Ngự Hà – Nguyên Thoại.

vensongnguha
*

VEN SÔNG NGỰ HÀ

Cỏ lá ven sông ngập nắng vàng
Khi làn gió Hạ kéo mùa sang
Xanh non cọng muống nhoài liên tục
Ngát nhẹ hương sen thoảng dịu dàng
Quãng ấu thơ dành lưu luyến phủ
Cung già cỗi ước giữ gìn mang
Trần gian dẫu có phôi pha lẽ
Vẫn thắm trong tôi thuở địa đàng

12/08/2014
Nguyên Thoại
* Tiếp tục đọc

Tìm đâu… – Viên Mãn.

 

TÌM ĐÂU…

Trở lại sông quê đón gió trời
Câu hò mái đẩy chạnh lòng khơi
Mây xanh giữ nắng êm đềm toả
Cỏ biếc dâng hương thắm thiết mời
Biệt xóm thôn đành ngơ ngác nẻo
Xa tình nghĩa trót mặn mà nơi
Đường xưa lối cũ hằn in dấu
Xót nỗi ai kia vội vã rời…

27/06/2018
Nguyễn Mạnh Viên Mãn Tiếp tục đọc

Gọi mãi tên người – Viên Mãn.

GỌI MÃI TÊN NGƯỜI…

Sang thuyền bỏ lại những chiều mơ
Ngọn sóng đau thương ngập bến bờ
Đám cỏ triền sông ngơ ngẩn đợi
Hàng cây cuối ngõ thiết tha chờ
Vừa trông nắng đổ xanh vườn ngọc
Đã thấy mưa về đẫm nẻo thơ
Cái buổi người chia hờ hững vậy
Sao da diết mãi tận bây giờ

23/06/2018
Nguyễn Mạnh Viên Mãn Tiếp tục đọc

Êm đềm – Viên Mãn.

ÊM ĐỀM…

Bao năm phố thị chán chê rồi
Gót mỏi quay về chốn cũ thôi
Lúc sáo diều vươn làn gió nựng
Khi tia nắng đổ tán đa ngồi
Hồ sen dạo sớm êm đềm hưởng
Ruộng lúa thăm chiều vất vưởng trôi
Có nẻo thiên thai tìm hạ giới
Nên cung nhạc rót ngọt lưng đồi

22/06/2018
Nguyễn Mạnh Viên Mãn Tiếp tục đọc

Ngậm ngùi – Viên Mãn.

*
NGẬM NGÙI…

Sao mà chuyện cũ vẫn hoài lay
Nỗi nhớ trong tôi đậm tháng ngày
Áo lụa chiều nghiêng hàng phượng ngóng
Con đường nắng trĩu mối tình say
Đời chia lối mộng êm đềm giã
Bụi cuốn muôn phương nghiệt ngã bày
Biết thuở quay về yêu dấu hỡi
Cho dòng kỷ niệm thả hồn bay

22/06/2018
Nguyễn Mạnh Viên Mãn Tiếp tục đọc

Rũ men sầu – Viên Mãn.

RŨ MEN SẦU

Lá đổ muôn chiều nghiệt ngã bay
Thềm hoang dậy trễ gió đưa ngày
Ngùi hương nhớ nỗi ân tình lạc
Buổi phút giây rời đẫm lệ say
Kỷ niệm êm đềm yêu dấu trỗi
Thời gian quạnh quẽ tiếc thương đày
Đường xưa lối cũ thôi đành biệt
Nức nở men sầu rũ rượi cay

18/06/2018
Nguyễn Mạnh Viên Mãn Tiếp tục đọc

Đèn khuya – thơ Đường luật (Nguyên Thoại).

den khuya
*
ĐÈN KHUYA

Mỏi gót quay về giữa phố đêm
Nhà ai lặng tiếng gió qua thềm
Tương tư trước ngõ lời son sắt
Lạc lõng bên đường nỗi ấm êm
Có phải tình duyên đùa lụa tím
Cho nên số phận dỗi vai mềm
Đèn khuya hắt bóng buồn chi lạ
Dặn mãi sao lòng cứ nhớ thêm

31/8/2015
Nguyên Thoại

Tiếp tục đọc

Này em có nhớ – thơ Đường luật (Nguyên Thoại).

nayemconho
*
Này em có nhớ

Này em có nhớ nụ mai vàng
Nắng thủy tinh đùa ngợp lối sang
Một sớm tình sầu ngơ ngẩn tiễn
Ngàn năm cát bụi thẩn thơ quàng
Phôi pha mấy thở khuây người dạt ?
Ở trọ bao ngày xót kẻ mang !
Giọt lệ thiên thu ngờ nghệch nỗi
Rừng xưa đã khép tội muôn đàng…

01/04/2013
Nguyên Thoại
* Tiếp tục đọc

Lạc loài – thơ Đường luật (Nguyên Thoại).

lacloai

*
LẠC LOÀI

Trăng còn lẻ bóng giữa trời đêm
Cạn chén nào hay rượu chuốc mềm
Xót ngọn đèn chong hương chạnh nỗi
Ngùi bông muối rụng gió nương thềm
Hoa vừa kết nụ khoe cành thắm
Mộng đã tan vòng lạc gối êm
Cố níu thời gian về chốn cũ
Sao tình mải miết nhạt nhoà thêm

22/05/2015
Nguyên Thoại
* Tiếp tục đọc

Giữ – thơ Đường luật (Nguyên Thoại).

giu
*

GIỮ

Mùa đi bận bịu lá quên vàng
Cả gió chần chừ thả lối sang
Để nắng còn ươm hàng phượng xõa
Và sương vẫn đọng cánh sen tàn
Người chia mấy ngả ân tình dỗi
Mộng giữ đôi bờ kỷ niệm đan
Lỡ một chiều thu yêu dấu gởi
Mà bao ngấn lệ vấn vương tràn

10/10/2014
Nguyên Thoại
* Tiếp tục đọc

Dăm miếng trầu cay – Phuongnhiaodai

dammiengtraucay

Dăm miếng trầu cay
(họa “Có những niềm riêng – Nguyên Thoại”)

Anh đã cho tôi những tháng ngày
Muôn vàn dấu ái cuộc tình say
Thuyền hoa tựa lối êm dòng mượt
Gối mộng quàng vai ngọt giấc đầy
Mộng vỡ đường chia đau nẻo ước
Hoa tàn cánh rã xót lòng vay
Mùa xuân khép vội từ hôm ấy
Áo cưới đêm thâu lặng lẽ bày

13/11/2014
Ngự Hà

Cố nhân – thơ Đường luật (Nguyên Thoại).

goa-phu
*

CỐ NHÂN

Bao nhiêu chuyện cũ ngỡ quên rồi
Một sớm quay về nhắc nhỏm tôi
Bến Ngự kề vai mưa tạt quán
An Vân rảo bước gió xuyên đồi
Nhành chưa kết nụ hoa rời cánh
Mận đã thay tình bóng đổi ngôi
Phận số ai dè người khuất vội
Thơ ngây góa phụ trớ trêu mồi

04/08/2012
Nguyên Thoại
Tiếp tục đọc

Mẹ ơi – Phuongnhiaodai

me oi

Mẹ ơi
(họa “Tiếng ru của mẹ – Khắc Hiền”)

Réo gọi bao lần tiếng mẹ ơi
Từ khi lạc lõng nhánh sông đời
Vườn xưa khắc khoải ghì vai nặng
Xứ lạ mơ màng với nụ tươi
Gió bụi chưa quen đường ngại gót
Tơ duyên đã quá tuổi xa thời
Làm sao thỏa mộng câu đền trả
Ơn nghĩa sinh thành tựa biển khơi

09.01.2015
Phuongnhiaodai

Thiên Mụ chiều qua – Ngự Hà

thienmuchieuqua

Thiên Mụ chiều qua

Thiên Mụ chiều qua nắng ngập đầy
Riêng mình lạc lõng một vòng tay
Len từng bậc cấp niềm thương chạnh
Ghé mỗi thềm hoa nỗi nhớ vầy
Tiếc thuở tình trao chân dạt lối
Mơ hồi nẻo dệt gió tìm mây
Thời gian chẳng hiểu câu nguyền ước
Để xót xa thêm những tháng ngày

08/03/2015
Ngự Hà

Áo xưa – thơ Đường luật (Nguyên Thoại).

aoxua2
*

ÁO XƯA

Muốn được kề ai vợi chén sầu
Nhưng rồi ngại nỗi khó tròn câu
Lời chưa kịp ngỏ từng cơn mộng
Nhạn đã xa bay mấy nhịp cầu
Trót hẹn bâng khuâng làn gió trễ
Nên rời lặng lẽ nẻo tình sâu
Mai kia gót nhẹ về thăm xứ
Áo lụa người ơi chớ đổi mầu

25/10/2014
Nguyên Thoại
Tiếp tục đọc

Cho một người nằm xuống – thơ Đường luật (Nguyên Thoại).


*

CHO MỘT NGƯỜI NĂM XUỐNG

Ca dao mẹ rót nỉ non lời
Cát bụi êm đềm giã cuộc chơi
Biển nhớ quay cuồng con sóng gọi
Tình xa nuối tiếc mảnh trăng vời
Mưa hồng thuở ấy đường quen bủa
Hạ trắng nơi này cỏ lạ vơi
Chiếc lá thu phai dường mỏi mệt
Vườn xưa lặng lẽ gót quên rời

01/04/2011
Nguyên Thoại
Tiếp tục đọc

Quạnh quẽ – thơ Đường luật (Viên Mãn).

quanh que.jpg

QUẠNH QUẼ…

Tàn đông kẻ ấy vẫn chưa về
Cánh nhạn đa tình lạc nẻo mê
Để gác cô thân làn gió chạnh
Và đêm lẻ bóng gót chân nề
Lời thương một thuở êm đềm sớt
Chữ nhớ trăm chiều quạnh quẽ lê
Kỷ niệm hằn sâu thềm dĩ vãng
Mà đau xót cả gối chăn kề

15/07/2012
Nguyễn Mạnh Viên Mãn

Tiếp tục đọc

Biết đến bao giờ – thơ Đường luật (Nguyên Thoại).

BIẾT ĐẾN BAO GIỜ…

Từ khi mận chẳng ghé thăm đào
Lá cỏ im lìm giọt nắng hao
Giấc mộng tan tành ngày tháng vỡ
Tình duyên lặng lẽ gối chăn rào
Vào Xuân họ đã quay đi vội
Chớm Hạ ta còn ngoái lại nao
Cúi mặt thầm ngăn dòng lệ xót
Từ khi mận chẳng ghé thăm đào

29/06/2012
Nguyên Thoại
Tiếp tục đọc

Ngày xưa ơi – thơ Đường luật (Viên Mãn).

ngay-xua-oi-xin-quay-lai-ddf414.jpg

*
NGÀY XƯA ƠI!

Mộng ước không chung một lối về
Em nhoài phố lạ giã thềm quê
Vườn yêu bạc phếch giăng hờ hững
Ngõ nhớ buồn tênh gặm não nề
Họ đã quay lưng từng phút đợi
Tôi còn hóng nụ những chiều lê
Sầu treo sợi tóc thời gian ngả
Xót lắm ai ơi thuở má kề

27/06/2012
Nguyễn Mạnh Viên Mãn Tiếp tục đọc